hãy cho em câu trả lời...
Anh à!
Em cần …
Cần một bờ vai cho em những lúc mệt mõi…
Cần một cái ôm để làm dịu đi nỗi đau trong tim…
Cần một vòng tay để làm em yên lòng…
Nhưng hơn ai hết…
Em cần anh…
Anh có biết anh quan trọng như thế nào đối cuộc sống của em không…
Anh có biết t/y em dành cho anh là tất cả những gì em có…
Em đã dành cho những cái h/p nhất mà em có thể làm vì anh…
Nhưng sao em chẳng nhận được gì vậy…
Sao em không nhận những thứ em nghĩ mình xứng đáng được có …
Lúc nào…và khi nào em mới có được h/p của em…
Anh à!
Hãy dành một chút thời gian nghĩ về em đi…
Anh hãy hỏi lại mình xem có còn yêu em nữa???
Anh hãy hỏi chính bản thân anh xem anh có xứng đáng vơi t/y của em không???
Những lí do chính đáng mà em có thể chấp nhận được…
Hãy trả lời em đi…
Anh à!
Em muốn…
Muốn hét lên thật to…
Muốn khóc lên thật lớn…
Khóc lên cho hả…
Nhưng bản thân em không cho phép em yếu đuối như thế…
Em phải tự đối mặt với những gì em đã chọn…
Đó mới là em…..